Ngày 2/3/2015
Tôi vẫn chưa chọn mục đích sống ngày hôm nay mình sẽ làm gì và sẽ đi đâu khi trò chơi kết thúc, 1 ngày quá dài cho 1 người cần cù chịu khó với 1 ngày quá ngắn ngủi đối với tôi không có mục tiêu có thì vài hôm là lại lụi tàn trước gió. Uh thì dạy sớm được vài hôm nhưng mấy hôm sau lại ngủ đến tận 8-9h. Độ lười tôi đã quá giới hạn không phải tôi sức học kém mà tôi vẫn chưa biết mình cần gì ngày hôm, có nhiều câu hỏi tôi đặt ra nhưng tôi vẫn không trả lời được. Ngày ngày tôi vẫn kiếm tìm tài liệu hay nhưng tôi đâu có làm nói chung tôi in toàn để đây lúc nào có cảm xúc rồi làm, tôi bị cảm xúc quyết định đến hành động, ý chí tôi không quyết định được, tôi lại vùi mình vào trong giấc ngủ. Ờ lại ngủ đi ngày mai tôi sẽ khác ngủ dậy mà ngày qua ngày vẫn như thế không có gì đổi thay, có lẽ mọi sự vật đang thay đổi nhưng tôi vẫn không nhận ra, có lẽ có 1 con người thay đổi trước mặt tôi, đang gắn gủi trở thành xa lạ quá. Biết làm sao được mọi thứ vẫn thay đổi, có lẽ con người đó không thích 1 người tham vãn nhưng tôi không chịu hành động nói toàn để đây, hành động 1 chút thay khó bỏ rồi kết thúc sẽ như nào. Tôi không biết phải nói gì nữa đây là cảm xúc rất thật của tôi, Người ta cho tôi tất cả cho tôi 1 cần câu nhưng tôi vẫn không câu nổi được con cá dù to hay đến nhỏ. Họ dẫn dát tôi đến thế giới của họ người ta giới tôi đến nhưng nơi học thích, người ta khuê bàu vật của họ trước mắt tôi, tôi đắm chìm trong mê cung của họ, họ nhưng thể đang khiển tôi vậy. Tôi chỉ viết thế thôi đây làm dòng tâm sự thật của tôi. Tôi vẫn sống ngày qua ngày thế thôi. :( :( The End…