T

Đề thi kì 2 môn Văn lớp 6 năm 2019 - 2020 Phòng GD & ĐT Bến Cát

Câu hỏi: I. ĐỌC HIỂU: (3.0 điểm)
Đọc đoạn trích sau và hoàn thành các yêu cầu bên dưới:

Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm.
(Ngữ văn 6 – tập 2)
a. Đoạn trích trên được trích trong văn bản nào? Tác giả là ai? Phương thức biểu đạt nào?
b. Hình ảnh nào trong khổ thơ gây ấn tượng trong em?
c. Nêu nội dung chính của khổ thơ.
d. Tìm câu thơ có sử dụng phép tu từ ẩn dụ.
II. LÀM VĂN: (7.0 điểm)
Câu 1:
Viết một đoạn văn (khoảng 6 đến 8 câu) bày tỏ tình cảm của em đối với Bác Hồ kính yêu.
Câu 2: Hãy viết bài văn tả một người thân yêu của em.
……………Hết……………
Lời giải chi tiết
I.
a.
*Phương pháp
: Căn cứ vào tác phẩm “Đêm nay Bác không ngủ”
*Cách giải:
- Tác phẩm: Đêm nay Bác không ngủ
- Tác giả: Minh Huệ
- Phương thức biểu đạt: biểu cảm.
b.
*Phương pháp
: Đọc kĩ đoạn thơ và chọn hình ảnh ấn tượng.
*Cách giải:
- Hình ảnh ấn tượng: Người Cha mái tóc bạc đốt lửa cho các con nằm.
c.
*Phương pháp
: Đọc kĩ đoạn thơ
*Cách giải:
- Nội dung chính: đoạn thơ làm nổi bật tình cảm kính yêu của anh đội viên dành cho vị cha già vĩ đại của dân tộc.
d.
*Phương pháp
: Căn cứ bài “Ẩn dụ”
*Cách giải:
- Câu thơ: Người Cha mái tóc bạc
II. LÀM VĂN
Câu 1.
*Phương pháp
:
- Sử dụng các phương thức miêu tả, tự sự để tạo lập một đoạn văn biểu cảm.
*Cách giải:
- Về kĩ năng:
+ Viết bài văn bày tỏ tình cảm đối với Bác Hồ kính yêu.
+ Đoạn văn khoảng 6 – 8 câu, lập luận thuyết phục, không mắc lỗi diễn đạt.
- Về kiến thức:
+ Giới thiệu về Bác Hồ.
+ Những công lao to lớn của Bác đối với dân tộc.
+ Phẩm chất cao quý của Bác và tấm lòng bao la Bác dành cho mọi người.
+ Bác là tấm gương sáng của em trong tất cả mọi mặt: học tập, đạo đức…
+ Em vô cùng yêu quý và kính trọng Bác.
Câu 2.
*Phương pháp
:
- Xác định đề để xác định thể loại, yêu cầu.
- Sử dụng kết hợp các phương thức tự sự, biểu cảm để tạo lập một văn bản miêu tả.
*Cách giải:
- Yêu cầu hình thức:

+ Thí sinh biết kết hợp kiến thức và kĩ năng làm văn miêu tả để tạo lập văn bản.
+ Văn bản đầy đủ bố cục 3 phần; văn viết có cảm xúc; diễn đạt trôi chảy, bảo đảm tính liên kết; không mắc lỗi chính tả, từ ngữ, ngữ pháp.
- Yêu cầu nội dung: có thể tả ông, bà, cha, mẹ… người mà em yêu quý nhất
Dàn bài gợi ý miêu tả ông nội
1. Mở bài:
Trong gia đình, ông nội là người em kính yêu nhất.
2. Thân bài:
a) Ngoại hình:
- Ông bước vào tuổi bảy mươi.
- Dáng người cao tầm thước.
- Khuôn mặt hiền từ.
- Đi lại nhanh nhẹn.
- Ông thường mặc bộ bà ba màu xám.
- Mái tóc bạc phơ, cắt cao, chải gọn gàng.
- Đôi mắt không còn tinh anh.
- Răng đã rụng đi mấy chiếc.
- Miệng hay mỉm cười hiền hậu.
- Đôi bàn tay ông gầy gầy, lòng bàn tay chai sần.
b) Tính tình:
- Giọng nói ấm áp, chậm rãi
- Ông thích làm việc, ít thích nghỉ ngơi.
- Luôn quan tâm đến con cháu
- Dạy con cháu những điều hay, lẽ phải.
- Gần gũi với bà con làng xóm, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.
- Ông tham gia công tác của Hội khuyến học và Hội người cao tuổi ở phường.
- Quan tâm đến các cháu trong phường, quan tâm đến trẻ thơ.
3. Kết bài:
- Ông là chỗ dựa tinh thần cho cả nhà
- Ông đem lại niềm vùi và sự đầm ấm cho gia đình em
- Em kính yêu ông vô hạn.
- Em nguyện chăm ngoan, học giỏi để đáp lại lòng mong đợi của ông.
Bài tham khảo
Bài tham khảo số 1

Ông nội em là người mà cả gia đình đều kính trọng, là người gần gũi nhất với em. Ông đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng đi lại còn rất nhanh nhẹn. Vóc người dong dỏng cao. Ông thường mặc bộ âu phục màu xanh lam khi đi đây đi đó. Mái tóc ông đã gần bạc hết, lúc nào cũng cắt cao và chải vuốt rất gọn gàng.
Đôi mắt ông không còn tinh anh như trước nữa nhưng ông thích đọc báo, xem tivi. Những lúc ấy ông phải mang kính, chăm chú một cách tỉ mỉ. Răng của ông đã rụng đi mấy chiếc nên cái miệng móm mém. Đôi bàn tay ông toàn xương xương và chai sần vì đã lao động quá nhiều nhưng ông làm đâu ra đấy!
Những ngày thơ ấu, em được sống tronhg tình thương bao la của ông, được che chở, được dắt dìu. Ông luôn quan tâm đến cái ăn cái mặc, việc học hành của em. Bữa ăn, ông thường bỏ thức ăn cho em. Ông vui khi em chóng lớn, học hành tiến bộ. Ông luôn lo lắng cho tất cả mọi người trong gia đình, nhắc nhở công việc làm ăn của bố mẹ em. Ông là chỗ tựa tinh thần cho cả nhà Nhớ có ông mà mỗi thành viên trong gia đình đều vững bước đi lên. Chẳng những ông quan tâm đến gia đình mà còn quan tâm đền tình làng nghĩa xóm. Ông hay giúp đỡ người nghèo khó, người không may mắn trong cuộc sống. Ông thường lấy những câu chuyện đời thường thể hiện điều nhân nghĩa để giáo dục cả nhà. Bởi vậy nên mọi người lúc nào cũng yêu quý ông.
Tấm lòng nhân ái của ông là ngọc đuốc soi sáng tâm hồn. Ông đã truyền thêm sức mạnh cho em vững bước đi lên trên con đường học tập. Gia đình em luôn tôn kính, làm theo những gì ông mong muốn. Em vẫn thường quanh quẩn bên ông, lúc thăm vườn cây, khi bắt sâu, nhổ cỏ giúp ông. Em thần mong sao ông em vẫn mãi như hôm nay.
Bài tham khảo 2
Gia đình là mái ấm hạnh phúc nhất của mỗi con người, nơi đó có những người ta thương và luôn muốn quay về để được chở che, nương tựa. Từ nhỏ, bố mẹ em thường xuyên đi công tác xa nhà nên ông là người gần gũi với em nhất. Ông là người mà em kính yêu nhất. Ông đã luôn yêu thương và chăm sóc cho em trong suốt quãng thời ấu thơ.
Ông có dáng người gầy gầy. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng khó khăn, vất vả mà ông đã đi qua trong cuộc đời mình. Khuôn mặt vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim, vậy mà ông em trông vẫn đẹp lão lắm. Mái tóc ông đã bạc phơ theo màu của thời gian. Tuy tóc đã bạc nhưng mái đầu ấy luôn được ông cắt tỉa gọn gàng và chải ngược ra sau để lộ vầng trán cao cao, hằn in những dấu vết của tuổi già. Mỗi khi ông mặc chiếc áo bà ba màu xám, cùng với khuôn mặt hiền từ trông ông như ông bụt nhân đức bước ra từ những trang truyện cổ tích. "Cháu ơi, lại đây!" Nghe tiếng ông gọi, em vội chạy ngay đến bên ông. Ông em đã ngoài tuổi bảy mươi. Dáng ông thấp, lưng đã còng chút ít, ấy vậy mà ông chưa cần đi gậy đâu!
Thậm chí ông còn ngồi trên xe đạp đi được nữa đấy. Mái tóc ông bạc trắng như sợi cước, cả lông mày, râu cũng bạc nữa nên em cứ ngỡ rằng ông là thần tiên. Đôi mắt ông không còn trong sáng như xưa nữa, nhưng từ cái "cửa sổ tâm hồn ấy" em thấy ông thật đáng kính, hiền từ. Vầng trán cao và rộng của ông đã chứa đưng không biết bao nhiêu câu chuyện cổ tích để kể cho em nghe mỗi khi tối đến. Làn da ông không quá đen, nhưng đã bị nhăn nheo do tuổi già. Ông em tích cực lắm! Không có buổi họp nào có giấy mời của thôn mà ông ở nhà.
Em yêu ông lắm! Em mong ông luôn sống mãi cùng em.
 

Quảng cáo

Back
Top