Văn thơ của cộng đồng F. A - vatliphothong.vn

  • Thread starter Thread starter hoankuty
  • Ngày gửi Ngày gửi
Tên : Until You __ Daylight

Đêm Đến Đông Lạnh Rét Run Người ...
Ai đó đang ngủ trong chăn ấm có nhớ ngày này ...
Khi xưa c cùng tớ cùng học, cùng thức, cùng trò chuyện .
Đến thì thật là thân, Xa thì coi nhau như người xa lạ
Đời đau khổ , Hay tình người đã hết !!!

Giờ cậu học trong trường tớ thích rồi, sướng nhá
Còn tớ phải vật vã với năm 2 thi lại đại học
Ai đó .... chắc không bao giờ trở về nữa rồi
Con người tình cảm thật bạc bẽo .
Đến rồi lại đi. Tớ và cậu giờ không thể là bạn :(

Lạnh Lùng. Ghê sợ . Lòng man mác
nhìn nhau onl thôi, tay muốn nhắn nhưng tim bảo dừng lại
Thôi..... bước qua nhau như người lạ
Chúc cậu thành công trên con đường mình đi .

Dù ........ tớ thích con trai quân đội
Nhưng...... giờ t ngoại lệ thích 1 ai đó = bạn thân
Cậu nhé !!!

Tớ biết c cũng chỉ lừa dối tớ ,,,,,,,,
Chỉ là tớ đi trước một bước mà thôi :D

Chúc cậu lên đường bình an.. Trong vài ngày tới nhé
Người tớ yêu quý .........(((( 3 chấm))


....................................................................... UntilyoukidLove96-...


Trời ơi... thơ ạ :3 ...............

Hay thật đây, mình nhớ ra cái gì nhỉ.
 
Mấy vần thơ này giống như kiểu Trạng Quỳnh đối đáp với Đoàn Thị Điểm trong truyền thuyết ấy nhỉ :))
 
Kìa mưa ơi hay dừng lại
Cho người thôi nghĩ mãi
Mưa dài rồi cũng dịu
Nắng vơi đong nắng đầy.


Ps: Bài thơ nay là bài của 1 bạn nữ dấu tên trong diễn đàn gửi tặng topic văn thơ FA khá là thú vị đấy.:) :)
 
Last edited:
Gác tình cảm anh lao vào chém giết
Thằng Hóa kia mày sẽ biết tay tao
Còn thằng Lí đứng đó mà tự cao
Tao sẽ khiến cho mày vào nhà xác
Thằng Toán học có vẻ là uyên bác
Nhưng cứ chờ sẽ đến lượt mày thôi
Có đôi lời muốn gửi đến em ơi
Học đi thôi sau này yêu cũng được
 
Gửi tặng cô bé nữ tặc... những dòng này chắc chắn cậu không bao giờ đọc được đâu:
Sinh gia trong cảnh nhà nghèo
Vốn trời đã định không trèo được cao
Thế mà mới bước chân vào
Cấp ba tớ đã trèo cao mất rồi
Bàn 5 chỗ tớ thường ngồi
Bàn 2 của cậu xa vời biết bao
Yêu thương cảm nắng thế nào
Trong tim rung động làm sao bây giờ
Thế rồi tớ tập làm thơ
Ngày ngày tặng cậu vào giờ ra chơi
Tháng ngày như thể mây trôi
Tháng 5 nắng hạ ngoài trời ve kêu
Ngày 20 ấy tớ liều
Nằm trong bệnh viện nói yêu với nàng
"Tiểu thư" đài các đoan trang
Với "thằng nghèo" chẳng khác "vàng" với "rơm"
Sau lần ấy tớ căm hờn
Hận mình kém cỏi lên cơn mất rồi
Điên loạn chỉ có học thôi
 
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Fa thì ngủ từ trưa đến chiều
Đói lòng ăn bát bún riêu
Ăn xong lại ngủ từ chiều đên mai


Thơ chế lại, vui lên
 
Hoa đẹp thì cũng có lúc phai tàn
Yêu thương mấy thì cũng có lúc nhạt


Ps: Lâu lắm không làm sợ quên thơ, nên làm bài khuấy đảo topic thấy topic bị chìm. Ai văn thơ hay làm mấy bài đi.
 
Cứ chơi như thế mình chưa được học
Cứ học như thế mình chưa được chơi
Cứ ghét cứ chờ cứ đợi cứ nhớ
Nhỡ sao là một con người có ích
ích kỉ vô tâm tí cũng chẳng sao.
 

Quảng cáo

Back
Top