Trang đã được tối ưu để hiển thị nhanh cho thiết bị di động. Để xem nội dung đầy đủ hơn, vui lòng click vào đây.

Thương lắm, em gái của anh

Tàn

Super Moderator
Super Moderator
Thương lắm, em gái của anh
Ngày báo điểm em thiếu đúng 0,5 điểm. Em và mẹ ôm nhau khóc. Còn anh lúc đó mới nhận ra một điều: “Chính anh đã làm cho em trượt đại học”. Và con đường học tập của em long đong từ đó.
Em gái của anh!Kết quả thi đại học năm nay bắt đầu công bố rồi đó em. Anh biết mỗi lần nhắc đến từ “ kết quả thi đại học” thì đôi mắt của em luôn ướt lệ. Chắc thời gian ba năm cũng chưa thể xóa nhòa một kỷ niệm buồn phải không em gái ?Ngày anh học đại học năm thứ nhất thì bố đột ngột mất trong một tai nạn giao thông. Anh biết trong nhà bố là người yêu em nhất. Khi đó em đã khóc rất nhiều. Năm đó cũng là năm em chuẩn bị bước vào kỳ thi đại học. Anh thương em nhiều lắm vì ở nhà tất cả công việc vào tay em cả. Mẹ bị bệnh tim nên ốm đau liên miên, em nhiều đêm phải thức trắng cùng những cơn đau vật vã của mẹ. Anh thương em phải mưa nắng đi chợ, bán hàng không còn thời gian cho học tập. Thương em những đêm ngủ gục ngay trên bàn. Thương em những lúc em khóc vì nhớ bố. Thương em vì em ôn thi mà không được quan tâm động viên của bố mẹ như anh. Vậy mà anh đã làm gì cho em? Anh chỉ biết gọi điện ngày ngày thúc ép em học thật nhiều. Ngoài những câu “học và học” anh đã không quan tâm em thích gì, nghĩ gì. Đã đôi lần anh nặng lời với em cũng chỉ xoay quanh việc bắt em ôn thi thật tốt để thi vào trường Y Dược như anh.Ngày em bước vào môn thi đầu tiên của khối B anh cảm nhận được nỗi buồn trong đôi mắt em vì nhìn xung quanh những thí sinh đi thi đều có bố mẹ đi cùng động viên an ủi còn em thì không. Anh đã ở ngoài nhìn từng bước của em vào phòng thi với bao nỗi lo lắng. Kết thúc môn thứ nhất em làm không được tốt lắm. Khi đấy anh rất buồn và nhắc nhở em nhiều trước giờ thi môn thứ hai. Chắc cũng tại vì em chịu quá nhiều áp lực anh đã tạo cho em mà môn thi thứ hai em cũng làm không hoàn chỉnh. Đến lúc đó anh nổi cơn thịnh nộ quát nạt em nhiều. Hai hàng nước mắt em rơi trong tiếng nấc nghẹn ngào. Đêm hôm đó em chỉ ăn một chút cơm. Anh cũng lẳng lặng nói một câu : “Ngày mai môn Hóa là môn tủ mà làm không ra gì thì rớt chắc trường Y đấy!”. Nghĩ lại câu nói đó mà đến bây giờ anh vẫn thấy ân hận nhiều. Chính câu nói đó đã làm em khóc òa giữa sân trường và nói trong tiếng nấc: “Anh ơi ! Em trượt rồi.”.Ngày báo điểm em thiếu đúng 0,5 điểm. Em và mẹ ôm nhau khóc. Còn anh lúc đó mới nhận ra một điều: “Chính anh đã làm cho em trượt đại học”. Và con đường học tập của em long đong từ đó. Em mãi xa với cổng trường đại học để rồi theo học một trường cao đẳng.Một ngày cuối tháng 7, mình em đi tàu vượt qua hơn km để vào TP HCM xin việc. Anh đã không kịp về để tiễn em gái đi. Mẹ bảo lần này em đi không khóc. Em chỉ nhắn lại một câu: “Sau khi tốt nghiệp ra trường anh trai cứ học sau đại học đi, em sẽ đi làm để nuôi anh ăn học”. Nghe đến câu này mà lòng anh nghẹn ngào. Thương em quá ! Em gái của anh.
 

Chuyên mục

Qua chuyện này em mới thấy em từ bỏ là "đúng". Thà đau 1 lần còn hơn sau này hối hận.