The Collectors

Which best serves as the title for the passage?

Câu hỏi: Read the following passage and mark the letter A, B, C, or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 44 to 50.
If you go walking in the hills of La Gomera, you might be lucky enough to hear local people communicating in Silbo Gomero. Silbo is unique in that it is whistled, not spoken. Anybody who hasn't heard of the language could easily confuse it with birdsong. La Gomera is a tiny Spanish island, just the tip of a volcano sticking out of the sea, off the coast of north-west Africa. Its steep hills and deep ravines make it difficult to cross. Whistling is perfect for communicating here, as whistles can be heard from up to seven kilometres away.
Silbo comes from the Spanish silbar meaning 'to whistle', and Gomero means 'from La Gomera'. When the first European settlers arrived at La Gomera in the 15th century, the islanders - of North African origin – were already communicating with whistles. When the Spanish arrived, the locals adapted the whistling language to Spanish.
Silbo consists of four vowels and four consonants which can be whistled in different ways to make over 4,000 words. A finger is placed in the mouth to create a stronger whistle and the other hand is cupped next to the mouth to control its direction. In the 1950s, economic difficulties forced many whistlers to emigrate from La Gomera. This, the growing road network and, later, the development of mobile phones all contributed to the decline of Silbo.
In 1999, in an attempt to prevent the language from becoming completely extinct, Silbo was made a compulsory subject in La Gomera's primary schools. In 2009, the language was awarded the UNESCO Intangible Cultural Heritage of Humanity designation. Some locals disapprove of this, saying it is a peasant language that should be left to die out. Others believe it should be preserved as it is part of the islanders' cultural identity. They also argue that in much of the island you cannot depend on telephone coverage, so it is an essential form of communication.
(Adapted from Navigate by Rachael Roberts and Caroline Krants)​
Which best serves as the title for the passage?
A. The Extinction of an Ancient Language
B. Attempts to Bring a Dead Language Back to Life!
C. Whistling: The Emblem of Peace on An Unusual Island
D. Silbo Gomero: The Revival of an Ancient Whistling Language
DỊCH BÀI:
Nếu bạn đi bộ trên những ngọn đồi của La Gomera, bạn có thể đủ may mắn để nghe thấy những người địa phương tiếp bằng tiếng Silbo Gomero. Silbo đặc biệt ở chỗ nó được huýt sáo, không phải được nói ra. Bất kỳ ai chưa nghe về ngôn ngữ này có thể dễ dàng nhầm lẫn nó với tiếng chim hót. La Gomera là một hòn đảo nhỏ của Tây Ban Nha, nằm trên đỉnh của một ngọn núi lửa nhô ra biển, ngoài khơi bờ biển phía tây bắc châu Phi. Những ngọn đồi dốc và những khe núi sâu khiến việc đi lại rất khó khăn. Tiếng huýt sáo là cách hoàn hảo để giao tiếp ở đây vì bạn có thể nghe thấy tiếng huýt sáo từ cách xa đến bảy km.
Silbo xuất phát từ từ silbar trong tiếng Tây Ban Nha, có nghĩa là 'huýt sáo, và Gomero có nghĩa là 'có nguồn gốc từ La Gomera'. Khi những người định cư châu Âu đầu tiên đặt chân đến La Gomera vào thế kỷ 15, những người dân trên đảo - có nguồn gốc Bắc Phi - đã giao tiếp bằng tiếng huýt sáo. Khi người Tây Ban Nha đến, người dân địa phương đã điều chỉnh ngôn ngữ huýt sáo sang tiếng Tây Ban Nha.
Silbo bao gồm bốn nguyên âm và bốn phụ âm có thể được huýt theo nhiều cách khác nhau để tạo ra hơn 4.000 từ. Một ngón tay được đặt vào miệng để tạo ra tiếng huýt mạnh hơn và tay còn lại khum bên cạnh miệng để điều khiển hướng của nó. Vào những năm 1950, những khó khăn kinh tế buộc nhiều người huýt sáo phải di cư khỏi La Gomera. Điều này, cùng với mạng lưới đường bộ ngày càng phát triển và sau đó là sự phát triển của điện thoại di động cũng góp phần vào sự suy tàn của Silbo.
Năm 1999, với nỗ lực ngăn chặn ngôn ngữ này bị tuyệt chủng hoàn toàn, Silbo đã được đưa trở thành môn học bắt buộc trong các trường tiểu học của La Gomera. Năm 2009, ngôn ngữ này đã được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Phi vật thể của Nhân loại. Một số người dân địa phương phản đối điều này, cho rằng đó là một ngôn ngữ nông dân nên bị loại bỏ. Những người khác tin rằng nó nên được bảo tồn vì nó là một phần của bản sắc văn hóa của người dân trên đảo. Họ cũng lập luận rằng ở phần lớn hòn đảo, ta không thể phụ thuộc vào vùng phủ sóng của điện thoại, vì vậy nó là một hình thức liên lạc thiết yếu.
Giải thích:
Đoạn văn chủ yếu nói về vấn đề gì__________
A. Sự tuyệt chủng của một ngôn ngữ cổ đại
B. Nỗ lực làm sống lại một ngôn ngữ đã chết!
C. Huýt sáo: Biểu tượng của hòa bình trên một hòn đảo bất thường
D. Silbo Gômero: Sự hồi sinh của một ngôn ngữ huýt sáo cổ đại
Thông tin: Cả đoạn văn nói về nguồn gốc và nơi mà một ngôn ngữ xa xưa được sử dụng, tuy nhiên vì sự phát triển của xã hội ngôn ngữ này ngày càng được ít người sử dụng và để hồi sinh lại ngôn ngữ này thì đã có nhiều biện pháp khác nhau.
Đáp án D.
 

Quảng cáo

Back
Top